Tôi đang chới với, mông lung trong cách dạy con của mình.
Tôi luôn nghĩ cách đối xử với con của mình là đúng đắn. Nghiêm khắc vừa đủ, bao bọc vừa đủ nhưng rất nhiều yêu thương, cho con rất nhiều thứ, vượt qua cả nhu cầu của con.
Đổi lại, con càng ngày càng ương ngạnh, khó bảo, khó dạy. Con có xu hướng ích kỷ cá nhân, không muốn hiểu bố mẹ, không muốn biết bố mẹ vất vả như thế nào để cho con có một cuộc sống đầy đủ, sung sướng. Gần đây con còn có biểu hiện thu mình vào vỏ ốc, không chia sẻ suy nghĩ, tâm tư tình cảm của mình đối với người khác.
Tôi cảm thấy mình bất lực. Tôi đã sai ở đâu?
Tình cờ, tôi bắt gặp quyển sách Nghề làm cha mẹ – Thấu hiểu thế giới nội tâm con trẻ của tác giả Nguyễn Hồng Ngọc.

Ngay từ cái tên sách đã khiến tôi tò mò. “Nghề làm cha mẹ”? Làm cha mẹ cũng là một nghề ư? Từ trước đến nay có ai coi làm cha mẹ là một nghề đâu. Người ta chỉ coi làm cha mẹ như một thiên chức, một nghĩa vụ, một nhiệm vụ mà thôi. Nhưng ở đây, tác giả Nguyễn Hồng Ngọc đã nâng làm cha mẹ lên thành một nghề, không những thế, đó là một nghề đầy khó khăn, thách thức, và không phải ai cũng thạo nghề, lành nghề.
Rồi “Thấu hiểu thế giới nội tâm con trẻ”. Đúng cái tôi đang cần, đang thiếu. Tôi thực sự không hiểu con mình. Tôi không biết điều gì ở con khiến tôi như bị một bức tường rào ngăn cách, khiến tôi không thể hiểu thấu tâm can con. Rồi tôi bị hút vào cuốn sách. Tấm màn sương mù được vén dần ra. Hóa ra tính cách của con tôi là đã được định hình, quy định ngay từ khi còn trong bụng mẹ. Tính cách đó được hình thành từ trong não bộ, thể hiện ra ngoài theo các đường vân tay. Dựa vào các hình vân tay của con, có thể suy ra đặc điểm tính cách của con như thế nào. Không chỉ dừng lại ở đó, cuốn sách còn gợi mở rất nhiều các phương pháp giáo dục con, từ lúc lọt lòng đến tuổi trưởng thành. Tôi có thể dựa vào đó để đề ra hướng đi cụ thể cho mình trong cách dạy con của tôi.
Cuốn sách đề cập đến sinh trắc vân tay nhưng không đi sâu theo hướng học thuật mà chỉ dựa vào phương pháp khoa học này để nói lên đặc tính của mỗi đứa trẻ, mỗi kiểu vân tay là một kiểu đặc điểm tính cách riêng, không đứa trẻ nào giống đứa trẻ nào. Từ đó bạn đọc có thể hiểu không thể đem một phương pháp giáo dục áp dụng lên mọi đứa trẻ mà mỗi đứa trẻ phải có một phương pháp giáo dục riêng dựa trên đặc điểm tính cách của nó.
Cách tiếp cận vấn đề của tác giả rất bình dị, dễ hiểu, tự nhiên, không khô cứng, không giáo điều, không lên gân, cứ như đang thủ thỉ tâm sự, chia sẻ cùng tôi, giúp tôi tháo gỡ các thắc mắc trong lòng mình vậy. Đọc sách mà tôi cứ ngỡ đang trò chuyện cùng một người bạn thân.
Nhờ đọc cuốn sách, tôi thấy hãnh diện hơn với vai trò làm cha mẹ của mình. Tôi đã tự tin hơn với công việc ấy. Giờ đây tôi đã có thể hiểu con từ tận trong gốc rễ, hiểu con một cách khoa học, không còn mơ hồ và cảm tính nữa. Tôi tin rằng mình sẽ đồng hành bên con, chứng kiến con trưởng thành thành công và hạnh phúc.
Cảm ơn cuốn sách, cảm ơn tác giả Nguyễn Hồng Ngọc!
Độc giả Bùi Huyền- Hà Nội